GauTrucCute
Hạ Sĩ
Cuộc đời mỗi người sẽ kéo dài trong bao lâu : 20 năm , 40 năm, 60 hay 80 năm, thời gian dài như vậy nếu như được hỏi về cuộc sống của mình như thế nào thì khó có thể hình dung khái quát hết được chỉ có thể cụ thể từng thứ ví dụ như 1 khoảnh khắc nào đó khiến chúng ta nhớ mãi không thôi. Mình tin là như vậy, khoảnh khắc mình nhận ra mình thật cô đơn nhường nào giữa những người xung quanh, khoảnh khắc cảm thấy mình thật vô dụng, bất hạnh....
Tôi là Trúc, 20 tuổi với 1 trái tim tràn ngập bi thương và cả hy vọng với thế giới này. Tự nhận xét về mình tôi là kiểu dừng đèn đỏ trên 40 giây sẽ thản nhiên gạt chân chống xe để đợi tội tình gì phải chống chân, khi ăn mì gói nhất định phải có hành lá, trời mưa nhất định phải được ăn kem, trời lạnh phải đi ăn lẩu hoặc đồ nướng, đại khái là kiểu cố chấp, thích thì mình làm thôi ) Tôi hiện đang học tại 1 trường ĐH ở Sài Gòn, ước mơ làm giáo viên Anh Văn đã giúp tôi bò lết qua mấy năm học , hiện tại tôi có 1 công việc part-time tại 1 cửa hàng thức ăn nhanh . Sở thích của tôi là đọc sách, đọc tất tần tật: thơ, văn từ Việt Nam , Trung Quốc, Anh, Mỹ, Pháp, Nhật còn nữa tôi rất mê chơi game, Hiệp Khách Giang Hồ là game online đầu tiên tôi dấn thân vào. Hồi tưởng lại 1 thời chinh chiến oai hùng , thân chơi đại phu 1 mình cầm trượng chiến khắp Huyền Bột , mãi đến lúc có 1 anh cùng quán net nói
“ Em chơi char này mà đi chiến 1 mình bao giờ mới lên level nổi, kiếm party mà luyện cho nhanh “
Mặt đơ “ Vậy hả anh, em có biết gì đâu, mà em thích đánh quái lắm”
“ Nè, em tăng skill này bơm máu nè, con của em về sau mới có nhiều chiêu đánh, giờ em đi tìm người nào xin party rồi đứng bơm máu thôi cho khỏe “
Tôi nào biết mình vừa chuyển từ cái cực này sang cái khổ khác. Lúc trước 1 mình tôi đánh quái có cực 1 chút còn bây giờ tôi phải 1 mình canh chừng thêm mấy mạng còn lại. Ai “ về thành “ 1 phát là lôi tôi ra chữi. Sao vậy, sao các người lại đối xử với 1 thiếu nữ mang đầy tâm trạng hứng khởi chơi game vậy.
Quay lại hiện tại thôi, tôi vừa nghe nói có Hiệp Khách Giang Hồ hồi sinh rồi, SV của 1 team tâm huyết làm ra, đợi chờ bao lâu nay cũng Open Beta rồi. Tạo ngay 1 tài khoản đặt tên là GauTruc cho đỡ nhọc tâm, chọn char Đại Phu , vì tôi tên là Trúc mà cái tên đó người ta chỉ nghĩ ngay đến con gấu trúc thôi.
Log-in vào game , ôi bao nhiêu kí ức xưa ùa về, Huyền Bột thân yêu, các NPC thân mến. Mở túi đồ lên cầm trượng lên tay tôi hăm hở ra chém cóc và mèo, được 1 lúc thì anh tôi đi ngang qua nói
“ Sao mày ko chơi char khác, giờ ít ng chơi, cầm acc ĐP khó tìm pt lắm “
“Ừ nhỉ, mà chơi con gì bây giờ, em chỉ thích chơi ĐP thôi”
“ Thôi chơi Đao đi “
Tôi lại lật đật xóa acc GauTruc đi. Tạo nhân vật khác đặt tên GauTruc
Hệ thống“Tên nhân vật này đã tồn tại, mời chọn tên khác “. Gì gì, mới xóa con GauTruc kia mà =.= là con người đơn giản, tôi nghĩ 1 hồi thêm ngay chữ Cute, thế là GauTrucCute ra đời. Lại 1 thân vác đao đi chém cóc, trước khi ra khỏi thành tôi còn tiện tay mua thêm ít máu để khỏi phải đi đi về về, còn lại mấy “ k” trong túi. Đánh 1 lúc nhặt được viên ngọc, tôi hồi hộp mở ra xem “ Công lực 1 “ hahahaha, đây là 1 trong những lý do tôi yêu mến game này, bạn nhặt được 1 viên ngọc, chưa biết xịn hay dỏm hồi hộp mở ra xem, hoàn toàn khác với những game khác. Hí hửng ép vào cây đao cùi bắp của mình, tôi lại tung tăng về thành. Gặp nhân vật máu mặt trong game Đao Kiếm Tiếu, cái tên nói lên tất cả, haha, đao kiếm với anh chỉ là trò cười thôi, nên anh cho tụi bây ép xịt đồ hết.
“ Hả, tốn 15k ép đồ, cướp của chắc”.
Tôi lại lủi thủi đi, ngang qua cổng thành thấy 1 NPC kì lạ “ Bát Quái Lão Nhân “. Hiệp Khách Giang Hồ có tính ngũ hành như Võ Lâm hả. Tò mò tôi bấm vào xem, thấy cái hộp kì lạ tôi liền hỏi anh trai
“ Cái gì vậy H ? “
“ Auto đó “
Đơ.... đơ.... đơ....” Gì , Hiệp Khách Giang Hồ có auto hả “
“ Con điên giờ ai có thời gian mà train tay chứ “
Đùa bà chắc, bà train tay mấy tiếng đồng hồ, nói 1 câu có auto là xong hả. Muốn chửi thề ghê . Cái hộp đó giá 10k, lục lọi hết túi đồ tôi có 9k. Đm!!!!! Chửi thề luôn. Nhớ lại mấy đứa nhóc hồi xưa trong quán net hay chơi cái trò giả khổ đi xin xỏ, có khi xin 1 buổi được cả trăm k đó, tôi thì không mơ cao vậy đâu, cho tôi mấy k cũng mừng rồi. Hihihiiii, tháo đao xuống đi lại Đao Kiếm Tiếu trong giang hồ đó là nơi tập trung nhiều đại gia ghé tới nhất. Nhìn thấy 1 đối tượng quan sát thấy nghèo quá, next đi. Ơ kìa, 1 anh cầm vũ khí sáng lấp lánh, thời cơ tới rồi tôi chạy lại
“ Anh ơi, cho em xin mấy k mua máu với sâm đi anh “
..... Im lặng
“ Anh ơi, em hên lắm đó, anh cho em tiền là anh ép đồ lên liền à “
.... Im lặng rồi 1 làn khói tạt qua mặt.... Bỏ đi rồi, ko thèm trả lời luôn. Tôi thầm mắng “ Đồ keo kiệt, bà trù mày đi train thì ko có ai pt, có pt thì bị quái cắn chết, ép đồ thì đồ xịt, mua đồ thì gặp lừa đảo, làm nhiệm vụ thì đánh quài ko ra item. Hahahahaha”. Thôi, đúng là tự thân vận động là hay nhất, lại vác đao đi chém heo tôi cũng sắp up lv 11 rồi¸tự nhủ bao giờ mình mới chạy ra khói chứ.
Tôi là Trúc, 20 tuổi với 1 trái tim tràn ngập bi thương và cả hy vọng với thế giới này. Tự nhận xét về mình tôi là kiểu dừng đèn đỏ trên 40 giây sẽ thản nhiên gạt chân chống xe để đợi tội tình gì phải chống chân, khi ăn mì gói nhất định phải có hành lá, trời mưa nhất định phải được ăn kem, trời lạnh phải đi ăn lẩu hoặc đồ nướng, đại khái là kiểu cố chấp, thích thì mình làm thôi ) Tôi hiện đang học tại 1 trường ĐH ở Sài Gòn, ước mơ làm giáo viên Anh Văn đã giúp tôi bò lết qua mấy năm học , hiện tại tôi có 1 công việc part-time tại 1 cửa hàng thức ăn nhanh . Sở thích của tôi là đọc sách, đọc tất tần tật: thơ, văn từ Việt Nam , Trung Quốc, Anh, Mỹ, Pháp, Nhật còn nữa tôi rất mê chơi game, Hiệp Khách Giang Hồ là game online đầu tiên tôi dấn thân vào. Hồi tưởng lại 1 thời chinh chiến oai hùng , thân chơi đại phu 1 mình cầm trượng chiến khắp Huyền Bột , mãi đến lúc có 1 anh cùng quán net nói
“ Em chơi char này mà đi chiến 1 mình bao giờ mới lên level nổi, kiếm party mà luyện cho nhanh “
Mặt đơ “ Vậy hả anh, em có biết gì đâu, mà em thích đánh quái lắm”
“ Nè, em tăng skill này bơm máu nè, con của em về sau mới có nhiều chiêu đánh, giờ em đi tìm người nào xin party rồi đứng bơm máu thôi cho khỏe “
Tôi nào biết mình vừa chuyển từ cái cực này sang cái khổ khác. Lúc trước 1 mình tôi đánh quái có cực 1 chút còn bây giờ tôi phải 1 mình canh chừng thêm mấy mạng còn lại. Ai “ về thành “ 1 phát là lôi tôi ra chữi. Sao vậy, sao các người lại đối xử với 1 thiếu nữ mang đầy tâm trạng hứng khởi chơi game vậy.
Quay lại hiện tại thôi, tôi vừa nghe nói có Hiệp Khách Giang Hồ hồi sinh rồi, SV của 1 team tâm huyết làm ra, đợi chờ bao lâu nay cũng Open Beta rồi. Tạo ngay 1 tài khoản đặt tên là GauTruc cho đỡ nhọc tâm, chọn char Đại Phu , vì tôi tên là Trúc mà cái tên đó người ta chỉ nghĩ ngay đến con gấu trúc thôi.
Log-in vào game , ôi bao nhiêu kí ức xưa ùa về, Huyền Bột thân yêu, các NPC thân mến. Mở túi đồ lên cầm trượng lên tay tôi hăm hở ra chém cóc và mèo, được 1 lúc thì anh tôi đi ngang qua nói
“ Sao mày ko chơi char khác, giờ ít ng chơi, cầm acc ĐP khó tìm pt lắm “
“Ừ nhỉ, mà chơi con gì bây giờ, em chỉ thích chơi ĐP thôi”
“ Thôi chơi Đao đi “
Tôi lại lật đật xóa acc GauTruc đi. Tạo nhân vật khác đặt tên GauTruc
Hệ thống“Tên nhân vật này đã tồn tại, mời chọn tên khác “. Gì gì, mới xóa con GauTruc kia mà =.= là con người đơn giản, tôi nghĩ 1 hồi thêm ngay chữ Cute, thế là GauTrucCute ra đời. Lại 1 thân vác đao đi chém cóc, trước khi ra khỏi thành tôi còn tiện tay mua thêm ít máu để khỏi phải đi đi về về, còn lại mấy “ k” trong túi. Đánh 1 lúc nhặt được viên ngọc, tôi hồi hộp mở ra xem “ Công lực 1 “ hahahaha, đây là 1 trong những lý do tôi yêu mến game này, bạn nhặt được 1 viên ngọc, chưa biết xịn hay dỏm hồi hộp mở ra xem, hoàn toàn khác với những game khác. Hí hửng ép vào cây đao cùi bắp của mình, tôi lại tung tăng về thành. Gặp nhân vật máu mặt trong game Đao Kiếm Tiếu, cái tên nói lên tất cả, haha, đao kiếm với anh chỉ là trò cười thôi, nên anh cho tụi bây ép xịt đồ hết.
“ Hả, tốn 15k ép đồ, cướp của chắc”.
Tôi lại lủi thủi đi, ngang qua cổng thành thấy 1 NPC kì lạ “ Bát Quái Lão Nhân “. Hiệp Khách Giang Hồ có tính ngũ hành như Võ Lâm hả. Tò mò tôi bấm vào xem, thấy cái hộp kì lạ tôi liền hỏi anh trai
“ Cái gì vậy H ? “
“ Auto đó “
Đơ.... đơ.... đơ....” Gì , Hiệp Khách Giang Hồ có auto hả “
“ Con điên giờ ai có thời gian mà train tay chứ “
Đùa bà chắc, bà train tay mấy tiếng đồng hồ, nói 1 câu có auto là xong hả. Muốn chửi thề ghê . Cái hộp đó giá 10k, lục lọi hết túi đồ tôi có 9k. Đm!!!!! Chửi thề luôn. Nhớ lại mấy đứa nhóc hồi xưa trong quán net hay chơi cái trò giả khổ đi xin xỏ, có khi xin 1 buổi được cả trăm k đó, tôi thì không mơ cao vậy đâu, cho tôi mấy k cũng mừng rồi. Hihihiiii, tháo đao xuống đi lại Đao Kiếm Tiếu trong giang hồ đó là nơi tập trung nhiều đại gia ghé tới nhất. Nhìn thấy 1 đối tượng quan sát thấy nghèo quá, next đi. Ơ kìa, 1 anh cầm vũ khí sáng lấp lánh, thời cơ tới rồi tôi chạy lại
“ Anh ơi, cho em xin mấy k mua máu với sâm đi anh “
..... Im lặng
“ Anh ơi, em hên lắm đó, anh cho em tiền là anh ép đồ lên liền à “
.... Im lặng rồi 1 làn khói tạt qua mặt.... Bỏ đi rồi, ko thèm trả lời luôn. Tôi thầm mắng “ Đồ keo kiệt, bà trù mày đi train thì ko có ai pt, có pt thì bị quái cắn chết, ép đồ thì đồ xịt, mua đồ thì gặp lừa đảo, làm nhiệm vụ thì đánh quài ko ra item. Hahahahaha”. Thôi, đúng là tự thân vận động là hay nhất, lại vác đao đi chém heo tôi cũng sắp up lv 11 rồi¸tự nhủ bao giờ mình mới chạy ra khói chứ.