Góc ngôn tình - truyện tình cảm

Diệu Yến

Gia nhập giang hồ
Y như tên topic luôn. Mình thấy Game Yulgang cũng có khá nhiều bạn nữ chơi. Mà con gái thì ai cũng thích đọc sách, hay mơ mộng mấy chuyện tình đẹp . Đúng hem. Thế nên mình có hỏi ý kiến anh HLV và lập ra cái Topic này để post truyện Ngôn tình ( truyện tình cảm Trung Quốc ) lên cho mấy bạn đọc . Lưu ý : Diệu Yến này chỉ thích thích buồn, đau khổ nên truyện mình post đa số là buồn, bạn nào ko chịu được thì đừng đọc nha >~<.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Tang Ca:
Lời dẫn

Từ trên thành cao thả người rơi xuống đổi lấy thiên hạ về tay Trường Dạ Hầu ….
Nàng hóa thành cô hồn, giờ giờ phút phút bầu bạn bên cạnh hắn …
Phá quốc
Hoàng Thành chìm trong khói lửa, đỏ rực cả một góc trời. Trên cao, tầng tầng mây đen chậm rãi cắn nuốt một mảnh trăng tàn.
Ta một thân xiêm y hoa lệ, cố sức lê bước trên những bậc đá xanh dẫn lên tường thành. Xưa nay ta vốn không thích rườm rà, vậy nên nếu không thật cần thiết, ta cũng sẽ không mặc loại y phục như vậy. Mà có đi chăng nữa, cũng phải có đám tỳ nữ đi phía sau giúp ta nâng vạt váy.
Nhưng hiện giờ thì không.
Thay vào đó là những binh sĩ khôi giáp nặng nề, tay cầm trường mâu nhuốm đầy máu tươi, mặt không đổi sắc áp giải ta đi lên cổng thành.
Trên cổng thành, chiến kỳ phần phật tung bay, còn chưa đến nơi đã có thể nghe tiếng phụ nữ than khóc. Bước qua thi thể một vị phụ nhân tứ chi đã lạnh ngắt trên đất, ta lạnh lùng, quyết tuyệt đi đến nơi cao nhất trên đài.
Xa xa mây đen vần vũ, áng chừng sắp có một trận mưa to.
Dưới chân thành, ba mươi vạn đại quân dàn trận hình cánh cung vây kín xung quanh, sẵn sàng đợi lệnh.
Nhiều người như vậy, trừ bỏ tiếng chiến mã buồn bực hí vang, cũng không thấy có thanh âm gì khác. Gió đêm mang theo hơi thở máu tanh lạnh như băng tạt vào mặt, ta buông vạt váy diễm lệ trong tay, mặc nó loạn bay theo gió. Ta thầm nghĩ, trong đêm, ngoại trừ máu tươi, giá y ( áo cưới ) đỏ rực trên người ta lúc này là diễm lệ nhất.
Lưỡi gươm sắc lạnh mang theo mùi máu tanh kề sát cổ, sát khí của nam tử khôi giáp chỉnh tề phía sau khiến từng cái lông tơ của ta dựng đứng cả lên. Hắn khàn giọng kêu:
“Trường Da hầu An Tử Vụ !”
Ba mươi vạn tướng sĩ dưới thành đều lặng im. Ta rủ mi che giấu thần sắc trong mắt, tựa như một bức tượng gỗ không cảm giác.
“An Tử Vụ !” Nam tử phía sau giận dữ quát, “Trẫm lệnh ngươi mau chóng bước ra, chậm trễ ta liền khoét một con mắt phu nhân ngươi, trễ một khắc liền đem ả làm “Nhân trệ” !”
Nhân trệ, chặt bỏ tứ chi, khoét mắt cắt lưỡi, chính là hình phạt mà vị quân vương sau lưng ta ưa thích nhất.
Ta vẫn rủ mắt liễm thần, không lộ nửa phần cảm xúc.
Đại quân dưới cổng thành có chút xao động. Bọn họ phần lớn đều là thủ hạ cũ của phu quân ta, Trường Dạ Hầu, rất nhiều tướng lãnh ta cũng quen biết. Giết một nữ tử chẳng phải chuyện gì to tát, nhưng trường hợp này lại khác. Tàn nhẫn giết nữ nhân của người lãnh đạo phản quân, đó chính là một loại uy hiếp.
Càng chưa nói đến phần đông gia quyến của tướng lãnh, binh sĩ cũng bị dồn đến trên tường thành đang sợ hãi than khóc. Lúc này giết ta như vậy chính là để cảnh cáo, hồi sau bản thân họ cũng sẽ bị sát hại tàn nhẫn như vậy. Các tướng sĩ hành quân bên ngoài đã lâu, điều mong nhớ duy nhất chính là phụ mẫu cùng thê nhi trong nhà, nếu giết họ …
Chiến thuật tâm lý của vị quân vương kia thực tàn nhẫn.
Có tiếng vó ngựa từ dưới thành truyền đến. Thanh âm kỳ thực rất nhỏ, nhưng ta có thể nghe được. Có lẽ lúc trước từng là ca cơ mấy năm, đối với âm thanh càng thêm mẫn cảm, cũng có lẽ bởi đó là “Long Di”, bảo mã mà ta cùng chàng chọn.
Quân sĩ hai bên dạt ra chừa lại một con đường nhỏ, nam tử ghì chặt dây cương, không nhanh không chậm thúc ngựa xuất hiện giữa tầm mắt mọi người.
Màn đêm bao phủ khắp nơi, ánh đuốc lập lờ không giúp ta thấy rõ khuôn mặt chàng, chỉ thấy được sống lưng thẳng tắp cùng ngân giáp phủ kín khối cơ thể hoàn mỹ. Đây không phải lần đầu ta thấy chàng mặc chiến bào, nhưng lại là lần đầu tiên thấy dáng vẻ chàng trên chiến trường.
Thiếu đi một phần hiền hòa, nhiều hơn một phần sắc bén.
Khóe môi không tự chủ nhếch lên một đường cong. Đó chính là phu quân ta — Trường Dạ hầu, An Tử Vụ. Bây giờ là chủ soái phản quân, đứng lên lật đổ kẻ cai trị tàn bạo của đất nước này.
Thấy Tử Vụ đi tới, tên Hoàng Đế phía sau ta có chút cao hứng. Dù sao tin đồn ta cùng chàng tình cảm thắm thiết mặn nồng cũng lan khắp kinh thành, người người đều biết. Bọn họ đều nghĩ ta cùng Tử Vụ là một đôi sinh tử tương tùy
Sinh tử tương tùy.( sống chết có nhau )
Chỉ có ta biết, đây chỉ là điều Tử Vụ muốn để bọn họ thấy.
“Trường Dạ Hầu, nếu ngươi nguyện lui quân, trẫm có thể bỏ qua cho phu nhân ngươi, cũng không kể hiềm khích trước kia, tiếp tục để ngươi làm quan trong triều, nguyện trung thành với đại Tề ta !”
Làn gió mang theo sương đêm ẩm ướt cuồn cuộn nổi lên, chiến kỳ phần phật tung bay mà người trên ngựa kia vẫn không một chút nhúc nhích.
Chàng vẫn chưa trả lời, nhưng ta cũng đã biết được đáp án.
Trầm mặc của chàng khiến hơn mấy vạn người nín thở chờ đợi.
Ta nhắm chặt mắt lại, đủ rồi, sự trầm mặc trong chớp mắt ấy không uổng một phen tư tâm của ta gửi vào trong bộ giá y. Cả đời này, Tang Ca có thể đổi được chút do dự trong thoáng chốc kia của An Tử Vụ …




 

Diệu Yến

Gia nhập giang hồ
“Triệu đế tại vị, thiên tai không ngừng, đã không có biện pháp an lòng dân chúng thiên hạ ngược lại còn bổ nhiệm tham quan ô lại, vơ vét mồ hôi nước mắt dân chúng khiến trăm họ lầm than. Tại vị ba năm bạo quân Tiêu Thừa vì sở thích cá nhân đem mấy trăm cung nữ trong cung tước thành nhân trệ. Tại vị năm năm, đem mười mấy vị trung thần dụng hình bào cách. Tại vị tám năm, tàn sát ba thành Giang Nam, khiến Giang Nam ba năm không nghe thấy tiếng người, buồn thay … Tội lỗi nhiều không kể xiết ! Mà nay có Trường Dạ hầu thay trời hành đạo, trừ bạo an dân. Hỡi ba mươi vạn đại quân, Triệu đế Tiêu Thừa đại thế đã mất, không cần e ngại !”
“Câm miệng !” Kiếm của Tiêu Thừa ở trên cổ ta rạch một đường máu. Hắn trừng to mắt nhìn ta, hận không thể một kiếm giết chết, nhưng còn ngại Tử Vụ nên còn chưa dám ra tay.
Tiếng khóc của nhóm phụ nhân trên thành nhỏ dần, họ đều là những nữ tử chịu qua giáo dưỡng, đạo lí ta nói ra đặt trên những người phố chợ e là không hiểu được, nhưng cũng ít nhiều lay động được họ.
Những giọt mưa chầm chậm rơi xuống, ta ngẩng đầu nhìn lên trời cao, cao giọng nói: “Phu quân bên ngoài hành quân đêm ngày mệt nhọc, liều cả tính mạng, đổi bằng biết bao mồ hôi xương máu là vì bách tính trăm họ, bảo vệ đất nước. Ta tuy chỉ là phận nữ nhi, không thể thay trượng phu ra chiến trường diệt bạo quân cũng tuyệt không để mình làm liên lụy !”
Trong chớp mắt, nhóm phụ nhân trên thành im bặt cả.
“Bạo quân …”
Ta còn định tiếp túc nói tiếp, lại bị một tiếng gầm cắt đứt, mà giọng nói này cũng thật quen thuộc. Mỗi đêm trong giấc mơ, ta vẫn như nghe được tiếng chàng thầm thì gọi tên ta: “Tang Ca, Tang Ca.” Giọng nói so với hát còn du dương hơn.
Ta lặng nhìn một người một ngựa đứng trong màn mưa dưới chân thành. Trước mặt chàng là tầng tầng thành lũy cùng tính mạng của ta, phía sau chàng là ba mươi vạn tướng sĩ cùng vào sinh ra tử đến tận bây giờ.
Ta không thấy rõ nét mặt chàng, song vẫn nghe ra được sự phẫn nộ cùng e ngại trong giọng nói.
Lo lắng cho ta ?
Ta cười. Tử Vụ, hiện giờ đã không còn cần nữa.
Sau khi gả cho Tử Vụ, ta ít khi làm gì nghịch ý cũng như chọc tức chàng. Nhưng hôm nay, ta không muốn nghe theo lời chàng. Tiếng mưa tí tách rơi, ta tăng lớn thanh âm mình. Lần này không công khai lên án chính sách tàn bạo của Hoàng Đế, mà là bắt đầu với nghề chính của mình — Ca hát.
“Vầng dương khi nào diệt? Ta cùng chàng cũng tan biến …”
Còn chưa hát xong một câu, Hoàng Đế giận dữ, một đao bổ về phía ta.
Chỉ thấy cánh tay cùng ống tay áo đỏ tươi bị chặt đứt, bay ra ngoài. Trên không trung vẽ ra một đường cong, rơi xuống mặt đất lầy lội …
Cánh tay của ta …
Lúc ấy, cảm giác đau đớn còn chưa kịp xông lên, ta lấy tay che đi chỗ cánh tay đứt lìa đầm đìa máu, tiếp tục cao giọng hát. Máu cùng mưa nhuộm ướt giá y trên người.
“Câm miệng !”
“Không !”
Chàng và Hoàng Đế cùng lúc thét lớn. Triệu đế như điên, giơ kiếm chĩa về phía ta.
Trong cơn đau mơ hồ, ta tựa như nghe được tiếng Tử Vụ gào thét: “Tiêu Thừa ! Ngươi nếu còn dám tiếp tục tổn thương nàng …” Lời còn chưa dứt, vẻ mặt Triệu đế đột ngột thay đổi, hắn cười, ở bên tai ta nhỏ giọng nói: “Trường Dạ hầu nếu muốn đoạt giang sơn của trẫm, vậy trẫm cũng không để hắn được thống khoái !”
Hắn kéo tóc ta, lôi đến bậc đá xanh trên cùng tường thành. Lúc này ta đã không còn quan tâm đến gì cả, cánh tay còn nguyên vẹn kia hướng mặt hắn cào loạn. Trong hoảng loạn, ta cảm thấy đầu ngón tay mình ẩm ướt cùng ấm áp.
Tiếp theo, bên tai liền có tiếng Tiêu Thừa hét lớn: “Mắt ! Đôi mắt ta !”
Thừa dịp hắn còn đang bối rối, ta khàn giọng hô lớn: “Trường Dạ hầu, trừ bạo an dân, Tang Ca có thể làm thê tử Hầu quân, cuộc đời này không uổng, tuyệt không hối hận !”
Nói xong, đem hết sức lực toàn thân, ta vọt tới bên Hoàng Đế. Xiêm y tung bay tán loạn, ta mang theo tên Hoàng Đế cả đời bạo ngược, cùng lao khỏi tường thành.
Trước khi chết, thời gian tựa hồ trôi qua chậm hơn rất nhiều.
Trong mưa, hơn ba mươi vạn binh sĩ nhất tề nức nở. Ta thấy, “Long Di” như một tia chớp phai màu phóng vội tới. Một khắc cuối cùng, ta thấy chàng, trên ngân giáp đầy máu tươi, trong mắt tràn ngập bi ai thống thiết.
“Tang Ca !”
Trông mong tiếng gọi của chàng nhiều năm như vậy, ta rốt cục cũng nghe thấy được. Đường đến suối vàng, ta nghe được chàng đang gọi tên ta, ở nơi đây, trong cơn mưa như trút nước, gọi đến lạc cả giọng.
Tử Vụ, chàng còn nhớ không, lần đầu chúng ta gặp nhau, trời cũng mưa.
Gặp nhau dưới mưa, tựa như trong ý họa tình thơ. Bên bờ dương liễu Giang Nam, dưới mái hiên ngói xanh, tầng tầng mưa phùn mông lung. Lúc đó ta chỉ là một ca cơ không chút danh tiếng, mà chàng là vị Hầu gia quần là áo lượt nhàn tản.
Trong mưa gặp nhau, dây dưa cả đời.
Hiện tại, ta rốt cục có thể giải thoát rồi.
Tạm thời post trước 1 phần nha. Đợi mọi người đọc xong feedback lại rồi mới dám post thêm. Cơ mà mưa đêm ngồi đọc truyện 1 mình thật là tự kỉ quá đi
 

Pink

Thiếu Úy
chị Diệu Yến cho em góp 1 truyện tình củm hay nhé ;;).......... Tru Tiên :
Tru Tiên kể về một thời đại thần tiên không xác định ở Trung Quốc, với 3 đại phái là Thanh Vân Môn, Thiên Âm Tự và Phần Hương Cốc, đối lập với Ma Giáo. Thanh Vân Môn là lực lượng đứng đầu chính đạo trong thiên hạ.
Nhân vật chính Trương Tiểu Phàm sống ở thôn Thảo Miếu, một làng nhỏ bên dưới chân núi Thanh Vân Môn, có bạn thân là Lâm Kinh Vũ. Trương Tiểu Phàm ngốc nghếch kém cỏi, không thông minh lanh lợi như Lâm Kinh Vũ. Trong 1 lần hai đứa trẻ đang chơi đùa, Tiểu Phàm tình cờ được Phổ Trí (một trong Tứ Đại Thần Tăng của Thiên Âm Tự) cứu thoát khi suýt bị Kinh Vũ vô ý bóp cổ. Đêm xuống, một hắc y nhân bắt cóc Lâm Kinh Vũ chạy đi. Lúc đó có Phổ Trí đã ra tay giải cứu, nhưng bị trúng độc của Thất Vĩ Ngô Công - con rết cực độc trong thiên hạ. Hắc y nhân cho biết mục tiêu của hắn không phải là Lâm Kinh Vũ mà chính là Phệ Huyết Châu - vật chí hung của Ma Giáo đã biệt tích hơn 800 năm - mà Phổ Trí đang phong ấn và giữ lại bên mình. Phổ Trí kinh ngạc khi hắc y nhân dùng Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Quyết của Thanh Vân môn đánh tới, nhưng vẫn gắng gượng dùng Đại Phạm Bát Nhã của Thiên Âm Tự chống đỡ, đánh bị thương hắc y nhân, nhưng bản thân cũng sức tàn lực kiệt, chỉ còn chờ chết. Vô tình, Trương Tiểu Phàm lúc này ccũng có mặt và chứng kiến từ đầu tới cuối màn giao đấu của Phổ Trí với hắc y nhân bí ẩn nọ. Lúc sắp mất, Phổ Trí vẫn day dứt vì nguyện ước thống nhất sở học của 2 đại môn phái để tìm ra phương thức trường sinh bất lão chưa thành, liền nghĩ ra cách dạy khẩu quyết Đại Phạm Bát Nhã cho một trong hai đứa bé, hi vọng Thanh Vân Môn sẽ thu nạp, sau này có thể kết hợp tuyệt nghệ của cả hai đại môn pháp, giải đáp được bí ẩn về sự trường thọ. Sau một lúc đắn đo lựa chọn, Phổ Trí chọn Trương Tiểu Phàm vì thấy cậu thật thà, tâm tính kiên định, không quá thông minh dẫn đến dễ bị chú ý như Lâm Kinh Vũ. Sau khi dạy khẩu quyết luyện công xong Phổ Trí đánh ngất Trương Tiểu Phàm.
Lúc tỉnh dậy, Lâm Kinh Vũ (cả đêm bị ngất không biết gì) và Trương Tiểm Phàm kinh hãi khi thấy cả làng mình đã bị giết sạch. Các đệ tử Thanh Vân Môn đi ngang biết chuyện liền đưa hai đứa trẻ lên Thanh Vân Môn. Chưởng môn Thanh Vân Môn Đạo Huyền Chân Nhân một mặt ra lệnh truy tìm kẻ thủ ác, mặt khác cho hai đứa trẻ gia nhập Thanh Vân Môn. Lâm Kinh Vũ thông minh khác thường, được Thương Tùng Đạo Nhân - thủ tọa chi phái Long Thủ Phong - nhận lấy làm đồ đệ, trong khi không ai muốn nhận Trương Tiểu Phàm. Cuối cùng Đạo Huyền Chân Nhân ép thủ tọa Đại Trúc Phong là Điền Bất Dịch, chi phái nhỏ nhất, phải tiếp nhận Trương Tiểu Phàm.
Đại Trúc Phong trước Trương Tiểu Phàm chỉ có 6 đồ đệ, do Điền Bất Dịch và phu nhân là Tô Như đứng đầu. Hai người có 1 cô con gái yêu là Điền Linh Nhi, sớm trở thành người tình trong mộng của Trương Tiểu Phàm. Tuy nhiên mối tình này được Tiểu Phàm giữ kín trong lòng. Trương Tiểu Phàm âm thầm tập luyện cả Đại Phạm Bát Nhã và Thái Cực Huyền Thanh Đạo theo ước nguyện của Phổ Trí, hai phép luyện công này hoàn toàn khác nhau, nếu không muốn nói là hoàn toàn trái ngược về đường lối, nên Tiểu Phàm tiến triển vô cùng chậm chạp, kém xa các huynh đệ đồng môn. Cùng lúc này Lâm Kinh Vũ đã nhanh chóng vươn lên trở thành ngôi sao mới nổi của Thanh Vân Môn. Tuy nhiên do kỳ duyên, Tiểu Phàm vô tình gặp được cây gậy Nhiếp Hồn, là tà vật chí hung trong thiên hạ, Phệ Huyết Châu hút máu của Tiểu Phàm để giao đấu với Nhiếp Hồn, sau đó nhờ máu mà kết hợp lại với nhau. Tiểu Phàm cũng đồng thời thu nhận linh thú Tam Nhãn Linh Hầu, đặt tên là Tiểu Hôi.
 

Pink

Thiếu Úy
Theo thông lệ, Thanh Vân Môn mở kỳ Thất Mạch Hội Võ 60 năm/lần để chọn ra các đệ tử xuất sắc nhất của môn phái. Theo quy định mới các chi phái sẽ đưa ra 9 đệ tử tham dự đại hội. Tề Hạo cùng Lâm Kinh Vũ từ Long Thủ Phong sang Đại Trúc Phong thông báo điều này cho Điền Bất Dịch. Lâm Kinh Vũ trong lúc đùa giỡn đã hơi quá tay, đánh bay Trương Tiểu Phàm, lại còn chọc giận Điền Bất Dịch. Điền Bất Dịch đại triển thần uy, làm Tề Hạo và Lâm Kinh Vũ phát hoảng mà quay về.
Đại Trúc Phong do ít người chỉ cử ra được 8 người, nên đại hội thiếu người, một người được đặc cách miễn đấu vòng ngoài. Trương Tiểu Phàm lại là người bốc trúng lá thăm may mắn đó. Lúc giao đấu, nhờ sức mạnh kì lạ của Phệ Huyết Châu và Nhiếp Hồn [lúc này tạm gọi là Thiêu Hỏa Côn] cùng với nội công độc đáo Đạo - Phật kết hợp với sự may mắn kì lạ, Tiểu Phàm thắng liên tiếp và lọt vào hàng ‘Tứ cường’. Tại vòng này, y đấu với Lục Tuyết Kỳ, nữ đệ tử nhiều triển vọng của Tiểu Trúc Phong. Lục Tuyết Kỳ sử dụng Thiên Gia thần kiếm, vũ khí thần binh nổi tiếng của chính đạo và là khắc tinh của Phệ Huyết Châu. Do hiếu thắng, Lục Tuyết Kỳ bất chấp nội lực non kém đã sử dụng Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Quyết, một trong bảy tuyệt kĩ trấn sơn của Thanh Vân Môn. Phản lực của chân quyết suýt giết chết Lục Tuyết Kỳ, nhưng Trương đã bất chấp nguy hiểm để đỡ đòn cho cô. Trương Tiểu Phàm bị ngất xỉu, trong khi Lục Tuyết Kỳ nội lực cạn kiệt vào đến trận cuối cùng thì để thua trước Tề Hạo, đại đệ tử của Long Thủ Phong. Tề Hạo vô địch kỳ Thất mạch hội võ, được Đạo Huyền truyền cho pháp bảo Lục Hợp Kính.
Sự xả thân này bắt đầu khiến Lục Tuyết Kỳ quan tâm tới Trương Tiểu Phàm, và câu chuyện tình của hai người được phát triển xen kẽ những diễn biến chính của tác phẩm. 4 đại đệ tử xuất sắc nhất của Thanh Vân Môn là Tề Hạo, Tăng Thư Thư, Lục Tuyết Kỳ và Trương Tiểu Phàm được cử đến Vạn Bức Cổ Quật - Không Tang Sơn để thám thính nội tình ma giáo. Tại Vạn Bức Cổ Quật, các đệ tử Thanh Vân Môn hợp sức với các nhân tài trẻ tuổi của Thiên Âm Tự và Phần Hương Cốc tấn công dư nghiệt Ma giáo nhưng bị thất bại do sự xuất hiện của Hắc Thủy Huyền Xà.
Tiểu Phàm gặp Bích Dao, con gái của Quỷ Vương Tông chủ, một trong 4 đại tông chủ của Ma giáo. Ma giáo từng bị 3 đại môn phái liên thủ đánh cho tan tác, nhưng sau đó lại tập hợp lực lượng và phát triển thành 4 tông phái riêng rẽ, là Vạn Độc Môn, Trường Sinh Đường, Hợp Hoan Phái và Quỷ Vương Tông, trong đó Quỷ Vương Tông là thế lực đang dần mạnh lên, bắt đầu áp đảo các tổ chức Ma giáo khác. Do bị Hắc Thủy Huyền Xà tấn công, Tiểu Phàm và Bích Dao bị giam trong lòng Tích Huyết Động dưới Vạn Bức Cổ Quật – vốn là căn cứ địa của Luyện Huyết Đường, tông phái thống lĩnh Ma giáo 800 năm về trước (Đường chủ Hắc Tâm lão Nhân là người luyện ra Phệ Huyết Châu), ở đó 2 người đã gặp được Thiên Thư đệ nhất quyển - kinh điển của Ma giáo, và lấy được pháp bảo Hợp Hoan Linh, cũng như Si Tình Chú của Hợp Hoan Phái. 2 người cùng trải qua giờ phút sinh tử trong lòng đất nên dần có tình cảm với nhau.
Sau khi tìm được cách thoát khỏi động, Tiểu Phàm nghe ngóng tin tức, biết được Ma giáo đang tập hợp tại Lưu Ba Sơn ngoài Đông Hải, người bên chính đạo cũng đổ dồn về đó, y liền lên đường. Trên đường đi, y tình cờ gặp ông cháu Chu Nhất Tiên, được đoán một quẻ là có tướng ‘Loạn ma’, vạn người có một, đồng thời cũng gặp Vạn Nhân Vãng - Tông chủ Quỷ Vương Tông, cha của Bích Dao, và là một người bạn của Chu Nhất Tiên. Y được Vạn Nhân Vãng giảng giải về nguồn gốc của Phệ Huyết Châu và Nhiếp Hồn, trong lòng lại dấy lên mối nghi hoặc về định nghĩa của Chính – Tà trong thiên hạ. Y tiếp tục lên đường, rồi cùng Thạch Đầu giúp dân Tiểu Trì trấn tiêu diệt Tam Vĩ Yêu Hồ - trong trận đánh này Tiểu Phàm may mắn có được pháp bảo trấn cốc lâu năm của Phần Hương Cốc là Huyền Hỏa Giám – thần khí của Vu tộc từ thời thượng cổ.
Tại Lưu Ba Sơn diễn ra một trận đánh ồn ào giữa chính đạo và Ma giáo, về hàng trưởng lão chỉ có Thương Tùng Đạo Nhân và phu phụ Điền Bất Dịch, nên mọi sự do Thanh Vân Môn lãnh đạo. Các lão già của Ma Giáo như Hấp Huyết Lão Yêu, Đoan Mộc Lão Tổ, Bách Độc Tử đều xuất thế, với đệ tử tinh anh của Ma Giáo tấn công chính đạo. Tuy Điền Bất Dịch đại triển thần uy, đánh Hấp Huyết Lão Yêu khốn đốn, nhưng đệ tử ma giáo quá đông, bên chính đạo khó bề chống đỡ. Tại một mặt khác của Lưu Ba Sơn, chúng đồ Quỷ Vương Tông bày bố trận pháp, vây bắt cự thú Quỳ Ngưu. Tiểu Phàm vô tình bị Quỳ Ngưu ép xuống, sắp mất mạng, liền liều mình dùng Đại Phạm Bát Nhã chống đỡ. Cuối cùng, Quỷ Vương Tông cũng bắt được Quỳ Ngưu, còn Tiểu Phàm, tuy thoát chết, nhưng lại gây nên sóng gió trong chính đạo.
Khi về Thanh Vân, sau khi điều trị thương tích, Tiểu Phạm bị các vị sư tôn tra hỏi về nguồn gốc chân pháp Đại Phạm Bát Nhã trên người y. Phổ Hoằng Thần Tăng - phương trượng Thiên Âm Tự - cùng Phổ Không Thần Tăng cũng có mặt, đủ thấy sự việc hệ trong mức nào. Thượng Quan Sách bên Phần Hương Cốc cũng ra mặt, mang danh là đi hỏi về Huyền Hỏa Giám bị mất dưới Vạn Bức Cổ Quật. Sau một hồi tra hỏi, Tiểu Phàm vẫn không hé môi. Đúng lúc này, Đạo Huyền Chân Nhân bị ám toán bằng Thất Vĩ Ngô Công để sẵn trên thanh Thiêu Hỏa Côn (vốn đã bị tịch thu ngay khi trở về Thanh Vân), lại bị Thương Tùng đâm một dao làm trọng thương. Bất ngờ, tứ đại Tông chủ Ma giáo dẫn đồ đệ tập kích lên Thanh Vân. Thượng Quan Sách bên Phần Hương Cốc ám toán Phổ Hoằng Thượng Nhân, làm ông bị thương, thật ra hắn là thích khách Chu Ẩn của Quỷ Vương Tông cài vào, người của Phần Hương Cốc thật sự không hề có mặt.
Hai vị cao nhân đứng đầu thiên hạ đều đã bị thương, chiến sự nổ ra ngay trên Ngọc Thanh Điện. Môn hạ Thanh Vân Môn và Thiên Âm Tự cùng dốc sức cự địch, hiềm nỗi lực lượng Ma Giáo áp đảo, Thanh Vân Môn lại ở vào thế bị động ra sức chống đỡ. Linh thú trấn sơn Thủy Kì Lân tham chiến cũng bị Độc Thần – Môn chủ Vạn Độc Môn và Tam Diệu Tiên Tử - Tông chủ Hợp Hoan Phái bức phải thoái lui. Đạo Huyền Chân Nhân gượng sức, đi đến Huyễn Nguyệt Động Phủ thỉnh xuất Tru Tiên Cổ Kiếm. Lâm Kinh Vũ và Trương Tiểu Phàm đi theo hộ giá, vô tình dẫn dụ bọn Chu Ẩn về phía Nhà thờ Tổ nơi hậu sơn. Tại đây, Lâm Kinh Vũ vô tình gặp một lão tiền bối đạo hạnh cao thâm, ông ta dùng Trảm Long Kiếm xuất thần nhập hóa, đánh tan tác bọn thích khách cao thủ. Sau này, Lâm Kinh Vũ luôn ở Nhà thờ Tổ, nhờ ông lão dạy cho kiếm pháp. Ông lão đó chính là Vạn kiếm nhất, nguyên nhân gây ra sự phản trắc của Thương Tùng.
Tru Tiên kiếm được huy động, khởi phát Tru Tiên kiếm trận uy lực kinh hồn trên Thông Thiên Phong, chúng đồ Ma Giáo tử thương vô số, Đường chủ Trường Sinh Đường là Ngọc Dương Tử cũng bị kiếm khí chặt đứt một cánh tay lúc mở đường máu đào thoát. Tuy lấy lại được thế thượng phong, nhưng Thanh Vân môn cũng bị tổn hại: thủ tọa, trưởng lão mất đi một nửa, đệ tử tử thương không ít, Đạo Huyền Chân Nhân cũng bị hao tổn không ít chân khí, ngất đi chốc lát. Khi ông tỉnh lại, Phổ Hoằng Thượng Nhân mới tiết lộ một bí mật: vụ án thảm sát tại Thảo Miếu thôn năm xưa là do chính Phổ Trí trong lúc quẫn bách gây ra, để tạo điều kiện cho Tiểu Phàm và Kinh Vũ gia nhập Thanh Vân Môn; cũng chính Phổ Trí đã truyền Đại Phạm Bát Nhã cho Trương Tiểu Phàm, với mong ước hợp nhất Phật - Đạo, tìm đường đến cõi trường sinh.
 

Pink

Thiếu Úy
Bích Dao đột ngột xuất hiện, đòi dẫn Tiểu Phàm về Ma Giáo, điều này đã làm Thanh Vân Môn bất ngờ, lại thêm Quỷ Vương Tông chủ, vì không thấy con gái, đã dẫn môn hạ Quỷ Vương Tông lên lại đỉnh Thông Thiên, sau đó, 3 tông phái kia cũng xuất hiện theo. Đạo Huyền gượng sức, huy động Tru Tiên kiếm trận lần nữa, nhưng lần này là để chém chết Trương Tiểu Phàm. Bích Dao liều mình dùng Si Tình Chú đỡ đòn cho y, nhờ có Hợp Hoan Linh nhiếp lại một hồn nên không chết, nhưng hôn mê vĩnh viễn.
Đau khổ, Trương Tiểu Phàm gia nhập Quỷ Vương Tông và trở thành Quỷ lệ, phó tông chủ Quỷ Vương Tông, hay trong Ma Giáo còn có biệt hiệu là Huyết công tử, cùng với Độc công tử Tần Vô Viêm của Vạn Độc Môn và Diệu công tử Kim Bình Nhi của Hợp Hoan Phái, xưng là ‘Tam công tử’ – 3 nhân vật xuất sắc thuộc lớp trẻ Ma Giáo. Quỷ Lệ được biết đến bởi thủ đoạn tàn độc. Quỷ Vương Tông lúc này phát triển trở thành thế lực có sức mạnh áp đảo, tiêu diệt và sáp nhập tất cả các tổ chức nhỏ lẻ khác trong nội bộ Ma Giáo. Quỷ lệ trở thành nhất đại chiến tướng của Quỷ Vương, được Quỷ Vương truyền cho Thiên Thư đệ nhị quyển và được cử đến Tử Trạch tìm pháp bảo mới xuất hiện, cùng với 3 tông phái khác với sự trợ lực vô tình của bên chính đạo, đã tiêu diệt Trường Sinh Đường, đồng thời y cũng gặp lại những người quen cũ như Lục Tuyết Kỳ, Lâm Kinh Vũ, Chu Nhất Tiên,… và tại Thiên Đế Bảo Khố học được Thiên Thư đệ tam quyển. Hai trong số Tứ đại thánh sứ của Quỷ Vương Tông cũng đến Tử Trạch để bắt chim thần Hoàng Điểu.
Môn hạ của Quỷ Vương Tông bị ngư nhân – 1 trong 63 dị tộc vùng Thập Vạn Đại Sơn ở biên thùy phương nam – ám sát, để điều tra việc này, Quỷ Lệ phải xuống phía nam, thâm nhập Phần Hương Cốc, tình cờ dùng Huyền Hỏa Giám giải thoát cho Cửu Vĩ Thiên Hồ, phá hủy luôn cả Bát Hung Huyền Hỏa Trận trong Huyền Hỏa Đàn. Cửu Vĩ Thiên Hồ - Tiểu Bạch tiết lộ về kì thuật hoàn hồn của Vu tộc phương nam, thế là cả hai cùng lên đường đi Nam Cương.
Vu tộc cổ đại chia làm 5 nhánh: Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ. Người có khả năng dùng Hoàn hồn dị thuật là Đại pháp sư Kim tộc đương thời. Do sự tranh chấp thánh khí, Mộc tộc – được sự trợ giúp của Thú Yêu – tấn công Kim tộc. Đại pháp sư ra sức chống đỡ, tuy đẩy lùi được Mộc tộc, nhưng thánh khí bị cướp mất, và ông cũng trọng thương. Đại pháp sư tiết lộ truyền thuyết về Vu tộc cổ đại và nguồn gốc Thú Yêu, hi vọng rằng sau khi ông giúp hồi sinh Bích Dao, Quỷ Lệ sẽ giúp ngũ tộc diệt trừ Thú Yêu, phục hồi Vu tộc. Tuy nhiên, sau nỗ lực to lớn để đến được trung nguyên và gần sắp cứu được Bích Dao, Đại pháp sư tàn sức, đã qua đời.
Sự xung đột ngấm ngầm từ lâu của ngũ tộc, đặc biệt là sự nổi dậy của Mộc tộc, đã bị Thú Yêu – Thú Thần Đại Vương – lợi dụng để hồi sinh. Thú Thần tập hợp các chủng còn lại của 63 dị tộc vùng Thập Vạn Đại Sơn, với vô số các loài dị thú khác tấn công vào trung nguyên. Đúng lúc này, Môn chủ Vạn Độc Môn là Độc Thần qua đời, tạo nên cục diện khác trong Ma Giáo. Quỷ Vương Tông chủ lợi dụng tình thế đó, thí hơn ½ đệ tử Quỷ Vương Tông để mượn tay Thú Thần tiêu diệt lực lượng Vạn Độc Môn và Hợp Hoan Phái, đồng thời đưa toàn bị lực lượng chủ chốt lên Man Hoang lánh nạn.
Vân Dịch Lam – Cốc chủ Phần Hương Cốc – bế quan luyện đạo đã lâu, nay lại xuất sơn, liền chuẩn bị đến thăm Thanh Vân sơn, nhằm mục đích lôi kéo toàn bộ chính đạo vào cuộc chiến với Thú Thần. Lực lượng chính đạo tụ họp tại Thanh Vân sơn, dưới sự lãnh đạo của tam đại phái, hi vọng Tru Tiên kiếm trận – niềm hi vọng cuối cùng – có thể diệt được Thú Thần, cứu nguy thiên hạ. Đạo Huyền Chân Nhân cho các thủ tọa mở hết Thiên Cơ ấn, vốn dùng để phong bế sát khí của mạch núi Thanh Vân, tăng cường uy lực cho Tru Tiên kiếm trận, quyết dốc sức cho cuộc đại chiến. Điền Bất Dịch tỏ ra quan ngại về việc này.
Đoàn quân yêu thú dưới sự lãnh đạo của 13 yêu vương, sau khi đánh Ma Giáo, liền kéo đến Thanh Vân, đi đến đâu giết sạch đến đấy, đánh nhau tơi bời với nhân sĩ chính đạo trên Thanh Vân sơn. Khi 13 yêu vương bị tiêu diệt sạch, Thú Thần gom xác chúng lại, biến ra một con quái khổng lồ. Vân Dịch Lam dùng thuật lạ của Ngọc Dương Cảnh giới trong Phần Hương Ngọc Sách đốt nám hơn ½ bộ xương đó. Phổ Hoằng Thượng Nhân dùng chân pháp tối thượng Đại Phạm Bát Nhã ép tan chướng khí quanh con quái, nhưng cả hai vị đều lần lượt bị đánh bại. Đạo Huyền Chân Nhân thỉnh xuất Tru Tiên cổ kiếm, huy động Tru Tiên kiếm trận, với quy mô rộng hơn kiếm trận năm xưa – trải khắp dãy Thanh Vân. Uy lực chém thần trảm quỷ, tru sát trời đất của Tru Tiên kiếm trận tuy đánh Thú Thần trọng thương, tháo chạy về Thập Vạn Đại Sơn, nhưng khí dữ của nó lại ảnh hưởng ngược đến người cầm kiếm, làm thần trí Đạo Huyền bị tổn hại.
Quỷ Lệ có mặt tại hậu sơn Thanh Vân với ý định đột nhập Huyễn Nguyệt Động Phủ, Quỷ Tiên Sinh của Quỷ Vương Tông cũng theo y lên đây, cả hai gặp sự ngăn cản của Vạn Kiếm Nhất, xảy ra một trận chiến kinh hồn. Vạn Kiếm Nhất đã dồn ép Quỷ Lệ sắp bại trận, nhưng lại bị Quỷ Tiên Sinh ám toán, trọng thương mà chết, Quỷ Lệ được sự chỉ điểm của Quỷ Tiên Sinh, vào được Huyễn Nguyệt Động Phủ. Lâm Kinh Vũ tình cờ chạy đến, thấy thi hài Vạn Kiếm Nhất, cơn giận bốc lên, tìm kiếm khắp nới, cuối cùng cũng vào Huyễn Nguyệt Động Phủ. Cả hai giáp mặt, suýt đành nhau nhưng Lục Tuyết Kỳ đột ngột xuất hiện, làm thay đổi cục diện. Tru Tiên kiếm từ trên trời rơi xuống Huyễn Nguyệt Động Phủ, Quỷ Lệ cầm lên, định phá hủy, nhưng lại tình cớ khám phá ra bí mật của cổ kiếm: Tru Tiên kiếm hút lấy tinh lực và đạo hạnh của đối phương, mạnh hơn cả Phệ Huyết Châu, vốn chỉ hút tinh lực mà thôi. Tru Tiên kiếm hút lấy máu và công lực của Quỷ Lệ, nhưng nhờ có Thái Cực Huyền Thanh Đạo, kết hợp với Đại Phạm Bát Nhã, đạo pháp Thiên Thư, Huyền Hỏa Giám, và pháp bảo Phệ Hồn bổng mới chật vật chặt gãy được Tru Tiên kiếm, chạy thoát ra ngoài. Sự việc Tru Tiên kiếm bị gãy chỉ có một số ít môn đồ Tiểu Trúc Phong và Đại Trúc Phong chứng kiến, tạm thời không truyền ra ngoài.
Thanh Vân Môn cử người lùng sục khắp núi để tìm Quỷ Lệ. Tại khu vực tìm kiếm của Tăng Thúc Thường – thủ tọa Phong Hồi Phong, Quỷ Lệ bị tìm ra, nhưng lại được một nhóm hắc y nhân bí ẩn, võ công cực cao cứu thoát. Khi tỉnh lại, Quỷ Lệ đang ở Thiên Âm Tự, lúc này y mới biết là Thiên Âm Tự cứu mình. Sau khi tĩnh dưỡng, Phổ Hoằng Thượng Nhân cho y tùy ý định đoạt với nhục thân của Phổ Trí, sau đó quyết định dùng đại lực thần thông của pháp trận ‘vòng Kim Cương’ tại thánh địa Thiên Âm Tự – Vô Tự Ngọc Bích – để hóa giải khí dữ trong người. Điều đó vô tình dẫn dụ thiên hình (sấm sét của trời), muốn đánh chết Quỷ Lệ, trong lúc đó trên vách ngọc xuất hiện Thiên Thư đệ Tứ quyển. Thiên hình đánh xuống Quỷ lệ, Vô tự ngọc bích đã cứu quỷ lệ và bị đánh vỡ.
Sau khi vô tình lĩnh hội Thiên Thư đệ Tứ quyển, Quỷ Lệ lên đường xuống Nam Cương để bắt cự thú Thao Thiết bên cạnh Thú Thần về cho Quỷ Vương Tông chủ. Bên chính đạo cũng cử những đệ tử tài giỏi xuống phương nam để tìm diệt Thú Thần. Tiểu Bạch cũng đã ở bên cạnh Thú Thần từ khi hắn chạy về đây, với mục đích tìm hiểu về trận pháp Bát Hung Huyền Hỏa do chính tay Vu nữ nương nương Linh Lung – người mà Thú Thần yêu đơn phương – bày trí để tiêu diệt Thú Thần. Cũng từ đó mà Tiểu Bạch biết được: Thú Thần sau khi hồi sinh không còn là bất tử nữa, mà đã trở thành con người, và đã có thể chết được. Thú Thần dùng Tụ Hỏa bồn khởi động Bát Hung Huyền Hỏa trận, kêu gọi rồng lửa bát hoang thiêu rụi tất cả, và hắn cũng được hội ngộ với Linh Lung ở cõi vĩnh hằng.
 

Pink

Thiếu Úy
Quỷ Lệ và Lục Tuyết Kỳ hội ngộ tại Trấn Ma động – nơi ở của Thú Thần – cùng nhau phá trận, rồi lại chia tay. Lục Tuyết Kỳ trở về Thanh Vân mới biết được biến cố đã xảy ra: Điền Bất Dịch sau khi nghe nói về hành vi cổ quái của Đạo Huyền, đã âm thầm lên Thông Thiên Phong tìm gặp ông ta, không ngờ cả hai cùng mất tích, sau trận chiến long trời lở đất khiến Nhà thờ Tổ tan hoang. Thủy Nguyệt Đại Sự tiết lộ cho nàng bí mật của Thanh Vân Môn: Tru Tiên kiếm chứa khí dữ bạo ngược của trời đất, mỗi lần sử dụng sẽ khí dữ bị xâm hại, ảnh hưởng thần trí lẫn đạo hạnh tu hành, vì vậy tuyệt đối không được sử dụng lúc không nguy cấp. Trong trận chiến Chính – Ma hơn 100 năm trước, sư phụ của Đạo Huyền và Vạn Kiếm Nhất là Thiên Thành Tử đã sử dụng Tru Tiên kiếm trận, sau đó trở nên điên loạn, Đạo Huyền và Vạn Kiếm Nhất phải tự tay giết sư phụ của mình, và bà muốn Lục Tuyết Kỳ đi điều tra, và khi gặp phải kẻ đã nhập ma đạo, thì phải giết kẻ đó.
Quỷ Lệ đem Thao Thiết về cho Quỷ Vương Tông chủ, do hiểu lầm mà 2 người đã đánh nhau, nếu không có sự can thiệp của U Cơ – Thánh sứ Chu Tước – thì không biết hậu quả sẽ ra sao. Quỷ Lệ rời khỏi Hồ Kỳ sơn, về thăm lại Thảo Miếu thôn đổ nát năm nào. Quỷ Vương Tông chủ cũng đã bắt được dị thú Chúc Long tại Ma điện trên Man Hoang, tập họp đủ Tứ Linh, luyện Tứ Linh Huyết Trận. Sau đại họa Thú Thần, tuy hắn đã bị thương, nhưng yêu thú thỉnh thoảng vẫn quấy nhiễu dân lành. Ông cháu Chu Nhất Tiên bị yêu thú bắt đi, Dã Cẩu Đạo Nhân hi sinh mạng mình để giải cứu cho họ. Tiểu Hoàn thi triển ‘Thu hồn thuật’ để cứu sống Dã Cẩu, Quỷ Tiên Sinh tình cờ chứng kiến, sau đó liền truyền thuật pháp Quỷ Đạo mà ông ta tu luyện lại cho Tiểu Hoàn, mong TIểu Hoàn sau này có thể hồi sinh Bích Dao, mặc cho Chu Nhất Tiên lo ngại. Trong lúc đi ngao du khắp thiên hạ, bọn Chu Nhất Tiên đến một nghĩa trang gần thôn Thảo Miếu nghỉ chân qua đêm, vô tình đụng phải Đạo Huyền Chân Nhân – lúc này đã bị ma linh khống chế. Bọn họ bi Đạo Huyền giam vào mấy cỗ quan tài trong nghĩa trang, chung với Điền Bất Dịch.
Vu tộc cổ đại còn sót lại duy nhất một người: Vu Yêu, hiện đang chạy trốn sự truy đuổi của Thượng Quan Sách. Tiểu Bạch phát giác sự việc, liền đuổi theo hai người bọn họ. Tất cả vô tình tụ hội tại nghĩa trang kì bí nọ. Sau khi giao đấu với Tiểu Bạch, Thượng Quan Sách thua, bỏ chạy mất, Tiểu Bạch bắt Vu Yêu khai ra nguồn gốc huyền hỏa, rồi lại cùng với Lục Tuyết Kỳ giải thoát ông cháu Chu Nhất Tiên, Điền Bất Dịch ra khỏi mấy cỗ quan tài. Chỉ còn lại Lục Tuyết Kỳ và Điền Bất Dịch ở lại nghĩa trang chờ Đạo Huyền trở về.
Quỷ Lệ đang ở tại phế tích thôn Thảo Miếu, phát hiện có người hút âm ma nơi đây để luyện tà thuật, liền đuổi theo, thì ra đó là Đạo Huyền – sau khi đã nhập ma, dùng âm hồn để luyện ‘Huyền Âm Quỷ Khí’. Hắn đuổi theo Đạo Huyền, đến nghĩa trang nọ. Điền Bất Dịch, Lục Tuyết Kỳ, Quỷ Lệ cùng liên thủ đánh với Đạo Huyền, nhưng bất phân thắng bại. Điền Bất Dịch bị đạo Huyền dùng Tru Tiên đâm chết, lại thêm kì thuật ‘Tru Tâm tỏa’ khống chế thể xác, lão liến quay ra đánh Quỷ Lệ. Lục Tuyết Kỳ dùng Thiên Gia đâm thẳng vào tim Điền Bất Dịch, hóa giải tà khí, đồng thời kết thúc luôn cả sự sống vật vờ của lão. Đạo Huyền nhất thời kinh động, chạy mất. Quỷ Lệ đưa thi thể Điền Bất Dịch về Đại Trúc Phong, Tô Như vì quá thương chồng mà tự vẫn theo. Quỷ Lệ đau khổ đến Hà Dương thành, gặp lại Chu Nhất Tiên, được lão chỉ điểm, hắn liền đến Thiên Âm Tự mượn ‘Càn Khôn Luân Hồi Bàn’ để thử hồi sinh Bích Dao. Cùng lúc này, Tứ Linh Huyết Trận đột ngột có dị biến. Càn Khôn Luân Hồi Bàn hay Tinh Bàn, vốn là pháp khí từ thời thượng cổ, lại chính là chìa khóa phong bế Càn Khôn Tỏa trên Phục Long Đỉnh, gây cản trở Tứ Linh Huyết Trận luyện thành. Do ảnh hưởng của Huyết Trận, Môn hạ Quỷ Vương Tông dần trở nên dễ hoảng loạn, hung tàn hiếu sát, Hồ Kỳ sơn cũng dần trở nên yếu ớt, sắp sụp đổ. Sau khi Quỷ Tiên Sinh tìm ra chìa khóa giải trừ Càn Khôn Tỏa trên Tinh Bàn, mở ra cửa nối với cõi Tu La, ông ta bị chính Huyết Trận giết chết, Hồ Kỳ sơn sụp đổ, xác Bích Dao biến mất. Quỷ Lệ suy sụp tinh thần, về lại Thảo Miếu thôn. Tiểu Bạch từ Nam Cương trở về sau khi tìm được nguồn gốc của huyền hỏa, liền đánh Quỷ Lệ một trận để nhắc nhở hắn rằng: Bích Dao đã chết rồi!
Quỷ Vương Tông chủ huy động sức mạnh của Tứ Linh Huyết Trận, khống chế tâm trí dân lành và cả người bên chính đạo, lập thành một đội quân hùng hậu hơn cả đội quân yêu thú trước kia, cùng tấn công lên Thanh Vân sơn. Đạo Huyền Chân Nhân không có mặt, các thủ tọa của Thanh Vân môn chỉ còn sót lại vài người, Phần Hương Cốc vắng mặt, mọi việc lúc này đều do Phổ Hoằng Thượng Nhân chỉ đạo. Mất đi Tru Tiên kiếm trận, chính đạo ra sức chống đỡ một cách chật vật. Thủy Nguyệt Đại Sư bảo Lục Tuyết Kỳ hãy rời khỏi Thanh Vân để đến với Trương Tiểu Phàm nhưng nàng không chịu đi, bà bị môn hạ Quỷ Vương Tông đâm chết ngay sau đó.
Quỷ Lệ chợt đến hậu sơn Thanh Vân, vào Huyễn Nguyệt Động Phủ, gặp lại Đạo Huyền Chân Nhân tại nơi này. Đạo Huyền dùng Tru Tiên kiếm, thúc động Tru Tiên kiếm trận để đánh chết Quỷ Lệ, nhưng linh hồn Vạn Kiếm Nhất đột ngột xuất hiện, hóa giải tâm ma của Đạo Huyền, đưa ông ta theo về cõi vĩnh hằng. Quỷ Lệ được sự thôi thúc của Tru Tiên kiếm – chính là Thiên Thư đệ Ngũ quyển – liền thỉnh xuất Tru Tiên kiếm ra ngoài, giao đấu với Tứ Linh Huyết Trận.
Bản thân sử dụng nhuần nhuyễn Thái Cực Huyền Thanh Đạo và Đại Phạm Bát Nhã, lại thêm đạo pháp của Thiên Thư toàn văn, Quỷ Lệ huy động Tru Tiên kiếm xuất thần nhập hóa, đánh bại Quỷ Vương Tông chủ. Sau trận đánh, Quỷ Lệ lại trở về là một Trương Tiểu Phàm bình dị, sống ở Thảo Miếu thôn dưới chân núi Thanh Vân với con khỉ Tiểu Hôi và con chó Đại Hoàng.
Bộ truyện kết thúc bằng cảnh Trương Tiểu Phàm và Lục Tuyết Kỳ gặp nhau dưới chân núi Thanh Vân, trong tiếng chuông Hợp Hoan Linh ngân nga theo gió.
 

Mjracle

Tester Dev - Hỗ Trợ Cài Đặt
Bộ Tru tiên Đọc phải trên 10 lần rồi vẫn thấy Hay là 1 Fan Của no từ truyện cho đến Game :)
Game thì đang làm Mod bên đó do giơi thiệu Game Yulgang bên này Nên bi duỗi thẵng cẳng :D Nói chung từ nhỏ đến lớn Mình chỉ Thích đúng 2 game và nó sẻ là 2 game cuối cùng mà Mình choi Đó là :
Tru tiên Và Hiệp Khách Giang hồ

Thích nhất 2 câu Trong truyện Tru Tiên : :D

  • Phảng phất giống như 1 đóa hoa quỳnh của đêm tàn...trước mặt Quỷ Lệ,không,trước mặt Trương Tiểu Phàm của năm nào,nàng bỗng mỉm cười...giữa tiếng gió rít gào lẫm liệt,môi nàng hé mở rồi khép lại...có 4 chữ xuyên vượt tiếng gió,xuyên qua màn máu,ko ngờ như xuyên vượt luôn cả thời gian...quẩn quyện bên tai hắn,âm vang trong thâm tâm hắn. "Chàng,trở về nhé...":(
  • " Giết ngươi để làm gì, nếu giết ngươi ta có thể cứu nàng thì ta đã giết cả thế gian này rồi":(
 

Phuongae

Trái Tim Hiệp Khách
Ngày xửa ngày xưa
Có một chàng trai yêu một cô gái bị MÙ
Môt hôm, Chàng trai hỏi rằng :
- "nàng có chịu làm vợ của ta không"
Nàng liền đắn đo và đáp :
- "khi nào thiếp thấy ánh sáng thiếp sẽ cưới chàng làm chồng"
Chàng dường như vô định và không biết làm gì hơn :)

Và một thời gian sau ...!!!
Cô gái cuối cùg đã thấy được ánh sáng !!!
Chợt nhận ra, chàng trai yêu mình củng bị MÙ
Cô đành quay đầu và tìm Hạnh phúc mới!!!
Còn chàng trai , chỉ có thể quay lưng khóc và thầm nói :
~> "Hãy giữ lấy món quà đó :) .... Món quà cuối cùng mà ta có thể tặng cho nàng" :((

Sad ending :((~
 

kiniemthoidihoc

Binh Nhất
Ngày xửa ngày xưa
Có một chàng trai yêu một cô gái bị MÙ
Môt hôm, Chàng trai hỏi rằng :
- "nàng có chịu làm vợ của ta không"
Nàng liền đắn đo và đáp :
- "khi nào thiếp thấy ánh sáng thiếp sẽ cưới chàng làm chồng"
Chàng dường như vô định và không biết làm gì hơn :)

Và một thời gian sau ...!!!
Cô gái cuối cùg đã thấy được ánh sáng !!!
Chợt nhận ra, chàng trai yêu mình củng bị MÙ
Cô đành quay đầu và tìm Hạnh phúc mới!!!
Còn chàng trai , chỉ có thể quay lưng khóc và thầm nói :
~> "Hãy giữ lấy món quà đó :) .... Món quà cuối cùng mà ta có thể tặng cho nàng" :((

Sad ending :((~
Chàng trai quay đầu và mở mắt ra cười nói : May mà xài mắt chó thay cho mày :))
 

Daikalop1a

Binh Nhất
mình cũng đọc hết truyện Tru Tiên rồi, tóm tắt thế này người đọc khó mà hiểu nổi và thấy cái hay của truyện này lắm
 

Pink

Thiếu Úy
truyện thời cấp 3 này mình đọc thấy hay vì nhớ lại thời đi học của mình giống 70% =)) ai rảnh thì đọc :D
Tên truyện: Yêu nhầm chị hai được nhầm em gái
Tác giả : LeoAslan
Tóm tắt :
Một ngày chiều đầu hè, nắng không đến nỗi nóng gắt như những ngày trước, bấc giác tôi cảm thấy như vừa đủ để sưởi ấm những giá lạnh vừa qua, đủ để tôi chấp nhận niềm hạnh phúc mới. Em lặng lẽ, có phần líu ríu đi bên cạnh tôi, từng giọt nắng như đang nhảy nhót trên đôi vai gầy hờ hững… Hai đứa đến sân bay sớm hơn giờ bay độ 20 phút, ngồi ở hàng ghế chờ mà cả hai đều ko nói gì, tôi biết em đang đợi tôi, một câu trả lời cuối cùng từ tôi trước khi em lại sang Nhật. Vẫn nhìn em như mọi khi tôi hay nhìn, tóc đuôi gà búi ko quá cao, gương mặt thanh tú với đôi gò má cao ửng đỏ vì nắng, mắt em long lanh nhìn vu vơ, môi hồng khẽ cười chúm chím với tôi :
- Ey, anh nhìn gì ế ?
- Ừ, nhìn em
- Bleu, lại nhìn lén, cái tật không bỏ
- Ơ… anh nhìn lén khi nào ??
- “Hứ… ” em nguýt dài rồi quay đi, từng ngón tay nhẹ gõ lên túi hành lý, khoảng lặng mấy ngày qua như được xoá tan, tôi chợt như thấy nhẹ nhõm gì đâu, định tìm câu gì chọc em chơi thì em nhìn thẳng vào tôi, nghiêm nghị :
- Anh ích kỷ lắm, thật !
- Ơ, gì nữa ?
- Anh không cho em cơ hội lựa chọn người con trai nào khác cả, em ..yêu anh ngay từ cái nhìn đầu tiên rồi…
-…….
Tôi biết, và em cũng biết, đây là lúc tôi phải nói ra câu trả lời của tôi, không lúc này thì lúc nào nữa, em sắp đi rồi kia mà. Tôi khẽ hít 1 hơi dài, bầu trời xanh cao vợi lăn tăn vài gợn mây, màu xanh da trời thân thiết ấy như 1 bức tranh, vẽ ra từng đoạn phim được chiếu đi rất nhanh, từ cái ngày mà tôi gặp em lần đầu tiên cho đến bây giờ…
đọc thì hỏi bác google lấy wed đọc nhé .
 
Bên trên