Chào các anh chị :”>
Em xưng anh chị là do em còn nhỏ lắm, chắc cũng k lớn hơn ai, nhưng em nghĩ e với các anh chị có chung một đam mê đó là hiệp khách giang hồ
Em chơi Hiệp Khách Giang Hồ (HKGH) từ lâu lắm rồi, em sinh năm 1996, nên lúc em chơi HKGH lần đầu tiên là lúc em học lớp 5
K, chơi kiểu con nít cách anh ạ
. E chơi đến nối train lên cao nhất là đc lv 20
K, công cái vũ khí lên + 4 cái mất khóc um sùm
. Cái lúc vẫn ra quán nét của ông chú như bình thường để “nghịch” HKGH tiếp nhưng
K chú em bảo HKGH đóng của không chơi đc nữa.
Sau này em lớn hơn đc tí, thì nhà bắt đầu có máy, nhưng ít chơi ở nhà, toàn tối onl tí rồi ngũ, chú yếu em nhong nhong ngoài net
K.Cái hơn một năm trước, em đang chơi nét thì có người nhắc đến HKGH sắp mở của lại(Dzogame ấy T.T), thì em khoái lắm, lại dò hỏi rồi vô chơi thử. Em bắt đầu lại bằng con cung chính, vẫn train như bình thường, nhưng lớn hơn đc tí nên chơi dể dàng hơn, e vô chính phái, cắm train, mà lạ lắm anh chị ạ, em mở đc một skill mới là mừng vui sao ấy, chắc em còn con nít quá
K. Em đang train mà lụm đc vk bán kiếm tiền đc thì nhãy cững lên, vui lắm. Chơi trong nét thì mấy anh em cùng chơi, train chung ở net chung, đói thì cắm máy đó, đi ăn rồi chỉ em thêm mấy cái kinh nghiệm trong game, nhớ lại vui phết.
Đó là lần đầu tiền em chơi HKGH một cách chính đáng, train chính hiệu
, ngồi canh chừng chém gió với cã pt vui lắm, chĩ có ở HKGH mới đc cảm giác này, nhìn ống exp nhíc từng tí, chém gió cũng pt, tiếc đức ruột khi đồ ngon đc chia cho người khác, vui mừng khi đc cho đồ theo char cũa mình.
HKGH cho em niềm vui nhưng cũng bao giọt nước mắt, anh chị thì em hk biết chứ, em mà ốp đồ với cường hóa, tim em đập phình phịch, tay che màng hình, miềng khấn vãi
K, nhớ lại vui quá. Cường hóa đồ mà mất thì mắt em cũng rưng rưng, kéo tay từ từ ra mà thấy thành công thì la làng lên, nhìn tụi xung quanh với vẽ vui sướng mà chĩ mình em hĩu
K
Chắc em con nít quá, cái lần thăng chức 2 hay 3 ấy, lv 60 thăng chức xong em có đc skil kinh công, mà em gọi là chiu bay mà 4 năm trước em nhìn mấy ông cấp cao với vẽ thèm thuồng, ước mơ
K. Lên 60 xong tung tăng chạy về nhà cũng theo dáng đưa 2 tay ra sao chuối người về trước vui lắm
K
E cùng từng lo sợ, mệt mõi với những lần bán đồ, trao đổi 1 thằng học sinh như em thì tiền đâu mà nạp
K, lên 6x hay 8x thì căng mắt năn nĩ rao mua, nhưng món bình dị, ốp ngọc bt bằng chính số tiền em kiếm đc
K
Bước qua ngưỡng của 8x, lần đầu tiền em đc hĩu cảm giác trian ở BHBC và train đêm, căng mắt để thức T.T. Ba má nhà em khó 10h là đi ngũ, máy em thì để ở ngoài, nên train đêm cực lắm anh chị ạ. Em có thằng chủ pt cắm đêm, nó coi từ 7h tối đến 7h sáng, với nhiêm vụ duy trì pt, tuyển thêm member, với gọi cho em khi em chết or dis @@!. Thức thế mệt mõi lắm, nhưng vui
, đôi khi tức lắm, 10h em coi xong xuôi hết mua đầy đủ tên với máu sẵn sàng, tạm biết pt là leo lên chăng và ngũ, nhưng toàn nghĩ về game, về skill mới về đồ mới
K. Vừa thiu thiu ngũ tới 10h45, thì lại cái đt gọi, key đêm bảo em chết, em lại căng mắt ra lò mò dậy vô lại, bực lắm ==”. Em để báo thức cứ 1h đến 4h là lại reo, vừa nghe tiếng là bật dậy lẹ lắm
, mua máu rồi lại tên, train tiếp, rồi leo lên ngũ. Em cắm đêm thì lại tắt màng hình, mỗi lần tới ca thì tay em run run khi bấm vào nút mở màng hình, mở lên mà thấy pt còn đông đũ, trian đông vui, là em mừng lắm
K,
Hông biết có anh chị nào ở đây, chơi game mà tối cứ mớ ngũ như em hok
)
HKGH là game mà e thấy hay nhất từ trước đến h, truyện cũng rất hay mà em còn đọc đến bây h. Đúng một năm trước khi em đang train chơi ngon lành, thì nhà em lại chuyển, nên đành tạm ngưng ở cấp 93, buồn lắm anh chị T.T
Nên h em muốn sống với hkgh một lần nữa, trở lại cảm giác ấy một lần nữa
Cám ơn anh chị đã đọc đến đây, đọc hết nhưng kỹ niệm của em, em viết văn thì dở, nhưng chỉ muốn anh chị hĩu em yêu mến HKGH thế nào,
Thanks anh chị